Lặng nghe Hồ Gươm

26/11/2019 18:34

(NSHN) -  Vào lúc sáng sớm, nơi trung tâm thành phố còn trong trẻo, chưa bị những tạp âm của cuộc sống hiện đại xâm thực. Dường như chỉ có âm thanh của con người, thiên nhiên, cây cỏ. Đó là thời điểm ta có thể và rất đáng lặng lòng mình lại mà nghe Hồ Gươm, không chỉ bằng thính giác mà bằng cả trái tim.

Một nhà thơ nước ngoài khi đến Hà Nội đã sững sờ thốt lên: “Hồ Gươm như chiếc lẵng hoa xinh xắn, đặt giữa lòng thành phố đẹp như thơ”. Bên "lẵng hoa" ấy, có một điểm dừng chân mà từ đó người ta có thể ngắm Hồ Gươm ở một trong những góc độ đẹp nhất, với gương nước buổi sớm chìm trong sương mờ ảo bóng Tháp Rùa, xa xa là hàng cây trên đường Đinh Tiên Hoàng…

Đây cũng là chỗ nhiều du khách chọn lựa để tìm một kiểu ảnh mặt hồ mờ ảo trong sương sớm mùa Thu hay loang ánh bình minh lên một ngày Hạ chói chang. Lặng nghe và tự hào về những lời khen thốt lên tự đáy lòng của khách phương xa về vẻ đẹp của hồ. Nghe và thầm tiếc, bức ảnh có thể đẹp hơn nếu quãng ấy, phía trên tàng cây không lô nhô vòm mái của một vài kiến trúc được xây dựng vội vã một thời... 

Đây cũng là thời điểm nếu lặng lòng mình, có thể lắng nghe Hồ Gươm. Buổi sáng, mà phải là sáng rất sớm là lúc người Hà Nội, không chỉ người dân ven hồ, mà nhiều người ở khá xa, đổ về đây để đón ngày mới với những bài tập thể dục dưỡng sinh, những vòng đi bộ hay nhịp bánh xe quay. Mỗi nhóm, mỗi người do cách tập của mình đều góp vào không gian thoáng đãng của Hồ Gươm những âm thanh mang bản sắc riêng có. Này là tiếng cười sảng khoái của một nhóm yoga đặc biệt phía Đông hồ. Này là nhịp cha cha cha rộn rã của nhóm khiêu vũ thể thao chỗ xế cửa đền Ngọc Sơn…  Rồi một làn điệu dân ca thoảng theo nhịp xe lăn của một cụ ông có thói quen vừa đạp xe, vừa nhớ về quê theo làn điệu dân ca. 

Có những lúc, tận mãi bên kia hồ, ai đó cất lên một tiếng hú dài, sảng khoái như thích thú chiếm hữu không gian mênh mang trời nước, lại như tiếng vọng từ xa xưa. Tĩnh lòng hơn một chút, ta có thể như nghe thấy tiếng rì rào của cỏ cây, hoa lá, của nước, của gió tự ngàn năm, kể về huyền tích vua Lê cùng ước vọng hòa bình của một dân tộc không ít lần từng buộc phải cầm gươm để thực hiện ước vọng đó.

Một sớm nào may mắn, trong thinh không vẳng xuống một tiếng vạc kêu của đàn chim về muộn. Nhìn cánh vạc chao nghiêng trên rặng cây ven hồ mà ấm lòng nghĩ đến câu "đất lành chim đậu".

Ấm lòng và tự nhủ hãy sống tốt và an nhiên mà sống. Cuộc đời này còn nhiều điều tốt đẹp, tỉ như những thanh âm cuộc sống ven hồ quý giá này.

(0) Bình luận
Đừng bỏ lỡ
Lặng nghe Hồ Gươm